Queensland có gì lạ? Nhóm Outreach Volleyball

Jevon and Chrissie Nga

Jevon and Chrissie Nga Source: Supplied

Phóng sự tuần này giới thiệu một nhóm bóng chuyền với nhiều bạn trẻ Việt Nam tham gia ở Brisbane.


Hôm nay chúng tôi đang có mặt ở Nissan Arena, tổng hành dinh của các bộ môn Netball, Basketball và Volleyball của Brisbane tọa lạc tại Nathan, nơi nhóm trên sinh hoạt và tập luyện.

Trước tiên chúng ta hãy làm quen với anh Jevon Lâm, sáng lập viên và cũng là một trong những điều hợp viên của nhóm.

Theo anh Jevon cho biết, thì nhóm đã thành lập khoảng một năm rưỡi. “We’ve been around …”. “Tên thoạt đầu là “The Casual Volleyball” nhưng gần đây mới đổi qua tên Outreach Volleyball, phản ánh mục tiêu của nhóm là nhằm tạo ra một môi trường cho nhiều người muốn học hỏi và giải trí, từ người mới chơi cho tới bậc trung cấp.

Từ buổi đầu chỉ có 10 thành viên, sau 3 tháng tăng lên 50 thành viên, 7 tháng sau tăng lên 300 và hiện nay đã có 1,200 thành viên.

Về việc điều hành nhóm thì Jevon lo chuyện mướn sân, tìm huấn luyện viên và lo các vấn đề chi thu. Ngoài ra còn có em trai của anh và một nhóm nhỏ trong cộng đồng phụ giúp.

Nhóm đã chọn Nissan Arena làm nơi thao luyện và thi đấu vì phương tiện giao thông công cộng dễ dàng cho các thành viên mà đa số đều sống ở phía nam Brisbane và city, Darra, Inala, Eight Mile Plains, Rochedale, nơi có nhiều người trong cộng đồng chúng ta sinh sống. Anh cho biết, “It’s a great place, …”

“Đây là một nơi thật tuyệt, đặc biệt là ở Brisbane để cho nhiều người tham gia sinh hoạt cộng đồng, giao tiếp, cởi mở và cùng giúp đỡ nhau học hỏi để chơi thể thao.”

Và có lẽ đó cũng là lý do vì sao các bạn trẻ như Chrissie Nga, Julia Pham, Thanh Nguyễn, và Quang Nguyễn đã chọn Outreach Volleyball ở Nissan Arena làm nơi tập dợt.

Như em Quang Nguyễn và Julia Phạm cho biết, thì chơi bóng chuyền tại những “community như Outreach Volleyball mình gặp người mới và make friends với những người mới”, hoặc “Ở Outreach Volleyball có nhiều bạn người Việt”

Với em Chrissie thì chơi volleyball ở đây không mắc tiền.

Còn em Thanh Nguyễn tham gia nhóm này vì theo em giá cả hợp lý, giờ giấc linh động lại có huấn luyện viên.

Cũng giống như hầu hết các nhóm thiện nguyện cộng đồng khác, thì vấn đề khó khăn lớn nhất, đó chính là vấn đề tài chính, như Jevon chia sẻ, “Cũng như các nhóm thiện nguyện cộng đồng khác, tài chính là một vấn đề thách thức đối với nhóm chúng tôi. Hầu hết các thành viên đều là học sinh sinh viên hoặc vừa mới đi làm, thế nên chúng tôi cố gắng giữ chi phí ở mức vừa phải, $15 cho 2 tiếng rưỡi.

Tuy vậy, tài chánh cũng rất eo hẹp nên chúng tôi cần có đủ số thành viên đến chơi mỗi buổi tập luyện như thế này.”

Để giải quyết phần nào khó khăn này, tháng rồi nhóm cũng đã nộp đơn đăng bạ với chính phủ để trở thành một tổ chức vô vụ lợi, và đang chờ vài thủ tục giấy tờ.

Mặc dù hầu hết các em đều cho rằng chọn môn Volleyball tập luyện để rèn luyện sức khỏe và giao tiếp xã hội, nhưng lý do mỗi em đến với volleyball có chút khác nhau:

Với Jevon, là người điều hành thì, “It’s hard to say…”

“Khi nói về đam mê, thì thật khó để mà diễn đạt. Bởi vì đây không chỉ là Bóng chuyền mà nói chung về chơi thể thao. Đó là nói về cộng đồng, về sự tương tác giao tiếp với nhau khiến cho mọi người được hào hứng, vui vẻ. Với quá trình đào tạo của tôi là làm về nhân sự tôi có niềm tin rằng tất cả những gì tôi làm là để giúp đỡ và hỗ trợ mọi người.”

Còn với các em thành viên đến rèn luyện thì em Thanh chọn môn bóng chuyền vì, “Em không giỏi thể thao, nhưng môn này không cần giỏi mới chơi được,…”

Với dáng người nhỏ xinh như em Julia thì theo em, “…môn này không có disadvantages về chiều cao…”

Đối với Christine một học sinh trung học thì hoàn cảnh có khác, em tâm sự, em đã từng không chơi bất cứ môn thể thao nào, vì ba má em chỉ muốn em học và học. Tuy em cũng hiểu rằng việc học là quan trọng, em cũng muốn nghe theo lời ba má em, nhưng điều đó cũng đã khiến cho những trẻ em châu Á như em rất stress…

Trong khi đó, cơ duyên chọn môn bóng chuyền của em Quang và các bạn thì lại thật tình cờ.

Và khi đã chọn môn bóng chuyền rồi thì giờ đây tất cả các em đều rất gắn bó vì tìm thấy được lợi ích khi chơi Volleyball và niềm vui cũng như đam mê của riêng mình. Các em Chrissie, Quang và Julia lần lượt chia sẻ.

Riêng em Thanh thì do từ nhỏ không có nhiều điều kiện tiếp xúc với người Việt nên em rất vui khi đến đây luyện tập bóng chuyền và được gặp gỡ rất nhiều bạn Việt Nam.
Là người điều hành, để duy trì được những lợi ích đam mê cho các thành viên nhiều trình độ từ tập tễnh cho tới giỏi trong điều kiện tài chánh khiêm tốn, cũng không phải là một việc dễ dàng, tuy nhiên tất cả các em đều tỏ ra rất hài lòng và hào hứng khi tham gia vào nhóm Outreach Volleyball này. Để đạt được điều đó, Jevon cho biết,

“Đối với nhóm từ mới bắt đầu cho tới trình độ bậc trung thì chúng tôi có nhiều nhóm khác nhau, thí dụ như nhóm đấu giao hữu, các lớp huấn luyện, các cuộc thi đấu nhỏ… Tuy nhiên, hầu hết các nhóm khác đều ở trình độ cao do đó tại thời điểm này tôi chỉ tổ chức các cuộc thi đấu trong nội bộ nhóm để các thành viên ở trình độ ban đầu có những thời gian vui vẻ khi tham gia và thi đấu với nhau. Để bảo đảm mọi người đều hài lòng.”

Và có lẽ điều mà các thành viên ở đây thích thú nhất khi tham gia nhóm là vì nhóm có những huấn luyện viên mà theo như Jevon chia sẻ, “Chúng tôi có trả tiền cho các hlv nhưng chỉ tượng trưng vì họ cũng có một phần tình nguyện trong đó nên tiền lương không phản ảnh được năng khiếu và tài sức của họ. Họ tập luyện 2, 3 ngày một tuần và thi đấu cho câu lạc bộ của họ nữa.”

Và cuối cùng, khi được hỏi về hoài bão của các em đối với nhóm và đối với môn bóng chuyền này, thì Jevon chia sẻ: “….”

“Tôi mong muốn sẽ tạo được mạng lưới rộng khắp để mọi người có thể đến chơi. Hiện tại có nhiều người đang trong danh sách chờ đợi.

Tạo được một nhóm riêng cho nữ vì chiều cao của nam và nữ khác nhau.

Tôi cũng muốn tạo một nhóm nhỏ gồm những người thật sự đam mê và được rèn luyện đặc biệt bởi các huấn luyện viên nhiều hơn để đi thi đấu.

Riêng em Chrissie tâm sự: “Theo tôi thì với cuộc đời mình, hãy nghe ba má trước, nhưng tự mình phải hiểu chính cuộc đời mình.

Tôi biết có nhiều cha mẹ, giống như ba mẹ tôi, thì luôn muốn biết con của mình đang làm gì, đang ở đâu, có lo học bài không, …nhưng họ nên hiểu rằng, điều đó chỉ là gánh nặng, khiến cho con họ stress thêm thôi. Họ khó mà hiểu được bởi vì vào thời của họ, điều mà họ cần làm chỉ là học và tìm được việc làm.

Nhưng thời nay, đôi khi người ta làm gì đó, chỉ để chứng minh sự khác biệt. Nếu mình có thể cho ba mẹ mình hiểu được là mình yêu thích làm gì và điều làm ba mẹ vui sướng nhất đó là được nhìn thấy bạn giỏi giang ra sao và hạnh phúc thế nào…”

Và sau cùng là lời nhắn gửi của Jevon, điều hợp viên của nhóm Outreach Volleyball đến các bạn trẻ là, “Mọi người đều nên ráng thử chơi một môn thể thao hoặc ra ngoài, tiếp xúc với người khác vì với tình trạng COVID hiện tại, chúng ta không bao giờ biết được khi nào thì sẽ bị kẹt ở trong nhà”.

Xin chân thành cảm ơn các em đã chia sẻ cùng quý thính giả đài SBS. Chúc cho các em luôn giữ được niềm vui và sự đam mê trong môn thể thao yêu thích của mình và sẽ ngày càng tiến xa.

Chúng tôi cũng ước mong:

Thứ nhứt, quý bậc phụ huynh khuyến khích con em, nếu đang tìm một môn thể thao vừa khỏe lại vừa vui thì có thể tiếp xúc với nhóm Outreach Volleyball này.

Thứ hai, quý đồng hương có kinh nghiệm và yêu thích môn volleyball thì đến tình nguyện để làm huấn luyện viên cho các em.

Và sau cùng, các cơ sở thương mại cùng các vị mạnh thường quân hãy giúp đỡ các em về phương diện tài chánh để trang trãi tiền mướn sân cũng như có thể mua thêm banh (mà giá có thể đến cả mấy chục đô một trái) cùng sắm các bộ đồng phục cho nhóm.

Quý vị có thể liên lạc với em Trưởng nhóm là Jevon Lâm, điện thoại 0490 346 623.

Mời vào phần audio để nghe toàn bộ phóng sự


Share